Một người Tây Tạng trong đời ít nhất cũng phải bái lạy 100.000 lần và nghi thức bái lạy rất đặc trưng của người Tạng: tam bộ - ngũ thể - nhập địa.
Chúng ta sẽ cảm nhận được nét đẹp tuyệt vời, một nghệ thuật siêu việt của cái thiêng liêng được toát ra từ sâu thẳm trong tâm hồn của chư Tăng, Ni. Nét đẹp đó, được phát ra từ nội tại của những con người mang những hoài bảo, nhữn...
Trên con đường tìm đến với chân lý, thời gian không phải được tính bằng năm, bằng đời mà là bằng vô số kiếp. Trong khoảng thời gian đó, cái khởi đầu của hàng trăm kiếp trước coi như không còn có ảnh hưởng gì.
Sư Cô cùng mọi người tiếp tục hộ niệm. Vài phút sau, bỗng ông thở ra ba hơi dài, mỗi hơi cách khoảng vài giây; mặt hơi ngẩng lên, nửa như từ giã, nửa như cám ơn mọi người, rồi trút hơi thở sau cùng, lúc 5 giờ 53 phút chiều ngày m...
Pháp cú thuộc thể loại gatha, tức là những bài chỉnh cú, bài kệ, bài thơ rất dễ ghi nhớ. Vì “gặp việc tùy nghi diễn nói”, nên văn phong rất mộc mạc, chất phác và thân thiết như những lời nói giản dị hàng ngày chuyện cơm ăn áo mặc...
Trong quyển Quảng Ái Lục, Mãnh Bình Am có kể lại một câu chuyện như sau: Đới Đại Phan là chủ quán Thiên Ngư Miến tại vùng Tô Châu. Y vốn là một người tâm tính tàn ác, hiếu sát, tự tư tự lợi.
Vào thời nhà Minh, có một vị Cư sĩ họ Vương nọ, suốt đời chỉ thích làm việc thiện và giúp đỡ mọi người. Đối với những người cơ cực, đơn chiếc và khốn khó, ông tận tâm giúp đỡ hết mình.