Với tuổi đời gần 2000 năm, chùa Đậu (Thường Tín, Hà Nội) có lịch sử lâu đời, xây dựng theo lối kiến trúc truyền thống, lưu giữ nhục thân của hai vị thiền sư tu hành đắc đạo và nhiều hiện vật có giá trị lịch sử, văn hóa cao.
Chùa Phổ Minh ở Nam Định là một trong những địa chỉ tâm linh nổi tiếng, gây ấn tượng với du khách bởi những nét cổ kính, xanh mát và bình yên. Đặc biệt, chùa Phổ Minh còn là nơi lưu giữ nhiều di sản Quốc gia đặc biệt.
Chùa Đá Tây, Quần đảo Trường Sa, mang nét đẹp văn hóa tâm linh đã tiếp thêm sức sống mãnh liệt cho những hòn đảo - nơi đầu sóng ngọn gió của Tổ quốc.
Với lịch sử hơn 800 năm, kiến trúc cổ kính và không gian xanh mát, chùa Láng là một trong những ngôi cổ tự thu hút nhiều du khách ghé thăm của thủ đô Hà Nội.
Bác tài xe ôm trạc ngũ tuần đã ngạc nhiên trầm trồ: “Không ngờ chùa quê hẻo lánh mà lại có nhiều tượng Phật đẹp uy nghiêm như thế!”.
Tọa lạc ở điểm cao, giữa không gian ôm trọn cảnh đẹp biển đảo... là những điều mà du khách cảm nhận được khi tới chùa Trúc Lâm Cô Tô.
Theo tuệ giác của Thế Tôn, có sáu nguy hiểm cho những ai đam mê cờ bạc: Nếu thắng lớn thì chưa chắc toàn mạng, ai mà đoán được các con bạc trắng tay sẽ làm gì khi không còn gì để mất. Khi mất sạch thì lại càng bi thương hơn.
Phòng hộ các căn là pháp tu căn bản khi người tu đối duyên xúc cảnh. Nhất là đối với những duyên trần đẹp đẽ, khả ái, dễ khởi tâm ưa thích thì sự phòng hộ càng cẩn mật hơn.
Ông Thông bắt cá phơi khô đem bán, nghĩa là khi bắt cá còn sống, ông dùng que tre đâm từ miệng cá đến cổ họng nó, mỗi que đâm từ 5-10 con, ông dùng lửa sấy hoặc phơi nắng. Mỗi xâu cá được treo nơi khung tre, chờ tiêu thụ.
Tận mắt chứng kiến vụ này, các công nhân đều cho rằng đây là nhân quả báo ứng, những người ưa câu cá đa số đều sợ hãi không dám đi câu nữa.
Tại huyện Khánh Vân, tỉnh Sơn Đông, cư sĩ Tề Tố Bình dựng chùa ở nơi ấy, tức Kim Sơn Tự. Lúc ấy, ở nơi đó, bốn trăm mẫu ruộng tiểu mạch (lúa mì) sắp thu hoạch, bỗng nhiên bị nạn châu chấu.
Ngô tiên sinh tận mắt chứng kiến thảm cảnh cả nhà Tố Vượng chết quá kinh khiếp, ông sợ đến nỗi gai ốc cùng mình, chỉ biết buộc miệng nói: Báo ứng! Đúng là báo ứng! Từ đó ông bỏ hẳn nghề liên quan đến mua bán động vật.