Một nhà sư tên là Thiên Thạch đã leo lên núi Kỳ Sơn để lấy một cây tùng vuốt rồng về trồng tại chùa. Để ghi nhớ sự kiện này, chùa đã được đổi tên thành Kỳ Sơn Thạch Tùng, kết hợp từ tên của nhà sư và cây tùng đặc biệt đó.
Cây tùng vuốt rồng phân bố rộng rãi ở các tỉnh Chiết Giang, An Huy, Giang Tây, Phúc Kiến, Hồ Bắc, Hồ Nam, Quý Châu của Trung Quốc, loài cây này sinh sống chủ yếu ở núi Hoàng Sơn (phía nam tỉnh An Huy, miền đông Trung Quốc).
Cây tùng vuốt rồng có thể cao hàng chục mét, với tán cây xòe ra và lá kim hơi cứng và thẳng. Loài cây này thường sinh sống ở vùng núi có độ cao từ 600 đến 1.800 mét hoặc trên các vách đá cheo leo.
Cây tùng vuốt rồng có đặc điểm độc đáo nhất là hệ thống rễ dày. Trong khi những nhánh rễ chính cắm sâu vào đất/đá, 5 rễ nhánh dày còn lại lộ ra trên mặt đất - nhìn rất giống móng vuốt của một con rồng đen - mạnh mẽ, đâm sâu vào đá.
Vào năm 1140, tức là 130 năm sau khi chùa được xây dựng, nhà sư tên Thiên Thạch đã lên núi Kỳ Sơn lấy cây tùng vuốt rồng về trồng tại chùa. Để ghi nhớ sự kiện đó, chùa được đổi thành tên Kỳ Sơn Thạch Tùng - ghép từ tên nhà sư lên núi lấy cây về trồng.
Những cây tùng này nổi tiếng với sự cao lớn, hùng vĩ, đồng thời toát lên sức sống mãnh liệt.
Bộ rễ chăm chỉ hấp thụ từng chút nitơ, kali và phốt pho trong đá. Nhờ vào cách hoạt động này, cây tùng vuốt rồng đã thực sự sống sót và đứng vững trên các tảng đá cheo leo hoặc những nơi có địa hình không thuận lợi, giúp cây không bị lay chuyển trước gió hay tuyết và luôn xanh mướt quanh năm.
Ngoài giá trị làm cảnh, cây tùng vuốt rồng còn có chất liệu chắc chắn và nhiều nhựa, làm vật liệu xây dựng tốt.