Thời Đức Phật tại thế, có một người chăn bò, thấy ở trong đầm lớn có loại hoa màu vàng sáng chói rất đẹp, bèn suy nghĩ:
“Đức Phật ở cách đây không xa, ta nên lấy hoa đẹp này để cúng dường Ngài.”
Anh ta liền xuống hái hoa, kết lại một bó mang đi cúng Phật.
Trên đường đi (do ác nghiệp quá khứ) anh bị bò húc chết, nhưng vì khi đó tâm anh chuyên chú nghĩ đến chuyện cúng dường Phật, nhờ công đức đó nên liền được sinh lên cõi trời Đao-lợi, ở trong cung điện rộng rãi, trang nghiêm tốt đẹp. Bên ngoài bốn phía cung điện, đặc biệt có một loại hoa màu vàng, có ánh sáng soi chiếu.
Sự gia hộ của chư thiên đối với cõi người
Thói thường của chư Thiên là khi được sinh lên trời thì quán sát kiếp trước của mình. Người chăn trâu này cũng vậy. Ông ta quán sát kiếp trước của mình, biết rõ do công đức mang hoa đi cúng Phật bị trâu húc chết, rất vui mừng tán thán:
– Đức Phật là Đấng Vô Thượng phước lộc, dù chưa kịp cúng dường Ngài mà phước báo rực rỡ như thế này, huống gì tu các công đức khác.
Vị trời liền hái hoa quanh cung điện và các vật cúng dường khác, muốn y theo nguyện xưa, đến gặp Đức Phật cúng dường. Chư Thiên thấy anh ta hái hoa đều đến hỏi:
–Ngươi mới đến đây, nên thọ hưởng phước báo, nên dùng năm dục để tự vui thú, hái hoa để làm gì?
Vị trời mới sinh trả lời:
–Khi tôi làm người muốn đem hoa cúng Phật mà chưa được như nguyện, còn được sinh lên đây, huống gì người phát tâm làm được việc này. Nay tôi hái hoa cúng Phật là muốn y theo nguyện xưa để tạo thêm công đức.
Lúc bấy giờ chư Thiên nghe như vậy đều rất hoan hỷ, đồng phát thiện tâm, có đến tám vạn bốn ngàn vị ở cõi trời cùng nhau đi đến chỗ Đức Phật trụ trên hư không, khảy nhạc trời, rải hoa trời, xông hương trời và các món cúng dường.
Chư Thiên vào trong các chùa, tháp, chẳng thấy Phật đâu, dù chưa được thấy Phật, chỉ được gặp một vị Thượng tọa Tỳ-kheo đã đắc đạo, vị này vì chư Thiên mà thuyết pháp.
Chư Thiên nghe pháp, tâm được hoan hỷ, tăng thêm công đức. Sau đó liền được gặp Đức Phật, họ đánh trống nhạc, đàn ca, rải các danh hoa và tất cả các thứ cúng dường khác dâng lên Đức Phật và chúng Tăng.
Đức Phật vì chư Thiên giảng nói Diệu pháp thanh tịnh, Vị trời kia cùng với tám vạn bốn ngàn chư Thiên khác đều được 'Pháp nhãn thanh tịnh'. Các vị trời này đời trước là thiện tri thức của nhau, cho nên nay mới có thể khởi đạo tâm cho nhau, để cùng một lúc được đạo.