Chúng ta hiện tại tuy rằng không phải Phật, nhưng mà chúng ta có tâm niệm Phật, nhất tâm niệm Phật, dùng tâm bồ-đề niệm Phật, năng lực viên mãn của Phật sẽ thông qua chư vị mà hiện ra.
Giống như lúc chúng ta niệm “A Di Đà Kinh”, thì Thế giới Cực Lạc hiện tiền rồi, thì chúng sanh có thể vãng sanh Tịnh độ rồi; khi chúng ta niệm “Địa Tạng Kinh”, thì nghiệp chướng của chúng sanh tiêu trừ rồi, thì bệnh khổ tiêu trừ rồi.
Bởi vậy, từng có một bác sĩ, ông ta là bác sĩ chuyên khoa về đường ruột và bao tử nổi tiếng ở Đài Loan, kết quả ông ta sau đó cũng bị ung thư, ung thư ruột và bao tử, nghiêm trọng cực kỳ, đau đớn hết sức, đến mức không cách gì giải quyết, ông ta đành tìm đến bác sĩ giỏi nhất nước Mỹ, bác sĩ cũng phải tìm bác sĩ, đến Mỹ trị bệnh nửa năm, kết quả vẫn đau chịu không thấu như thường. Về sau thật sự hết cách, ông ta trở về Đài Loan. Ông ta nhờ em dâu ông ta tìm đến chùa chúng tôi nói, ông ta bây giờ không cầu gì hết, chỉ cầu chết, ông ta cũng không thể tự sát, nhưng ông ta cầu chết nhanh chóng.
Cách quy y và phát nguyện với Bồ tát Địa Tạng
Lúc bấy giờ tôi vừa mới xuất gia, nghe điện thoại ở đó. Sau đó nữ chúng này đến tìm tôi, cô ấy nói với tôi, người bác sĩ này của cô ấy, là ân nhân của cô ấy, nhưng ông ta bây giờ bệnh rất đau khổ, không có cách giảm nhẹ đau khổ, làm sao đây?
Vừa đúng lúc đó tôi đang đọc một quyển “Địa Tạng Kinh” bằng văn bạch thoại, văn bạch thoại đấy.
Tôi nói: “Ông ta biết đọc ‘Địa Tạng Kinh’ hay không?”
Cô ấy nói: “Không biết.” “Như vậy đi được không, quyển ‘Địa Tạng Kinh’ bạch thoại này cô xem cũng xem hiểu, cô niệm cho ông ta nghe, ông ở trên giường, cô niệm cho ông ta nghe, thử thử xem.”
Kết quả bất khả tư nghị, quyển “Địa Tạng Kinh” đó từ đầu niệm đến cuối, văn bạch thoại không cần đến ba giờ đồng hồ, cô ấy nói với tôi, lúc cô ấy vừa niệm, thì người bác sĩ này cũng không đau rồi, thì cô ấy từ từ giảng cho ông ta nghe, “Địa Tạng Kinh” bằng văn bạch thoại, đã dịch sang văn bạch thoại cho nên nghe hiểu. Sau khi niệm được ba giờ đồng hồ, ông ta một chút cũng không đau, ông ta xin em dâu rằng, cô có thể giúp tôi niệm thêm hay không.
Cách ngày, cô ấy đến tìm tôi, cô ấy nói: “Pháp sư, bất khả tư nghị, vì sao niệm kinh này đã hết đau?”
Thì tôi nói với cô ấy: “Đâu chỉ mình cô niệm, mẹ tôi bị ung thư, đây cũng chính là nguyên nhân tôi xuất gia, lúc mẹ tôi bị ung thư, do bà ấy rất đau đớn, cho nên tôi đã quỳ bên cạnh giường bà, tụng cho bà “Địa Tạng Kinh”, kết quả khi tụng “Địa Tạng Kinh” thì mẹ tôi đã yên ổn rồi, do đó về sau thì tôi phát nguyện xuất gia. Bất khả tư nghị! Sự gia trì của Bồ Tát Địa Tạng!”
Vì thế động cơ của chúng ta là một động cơ hiếu thuận, là một động cơ tốt, thì Bồ Tát Địa Tạng gia trì chư vị. Do vậy tôi lúc đó đã sanh khởi cái tâm xuất gia. Đương nhiên tôi xuất gia không phải vì cá nhân được giải thoát, chúng ta phải học Bồ Tát Địa Tạng như thế vầy: “Tất cả người làm mẹ đều không còn đau khổ nữa, chúng ta mới thành Phật”, phát khởi cái tâm như vậy cầu Bồ Tát Địa Tạng, bất khả tư nghị.