Lúc sắp về nhà đi ngang qua một ngọn núi bên trái là vách núi, bên phải là vực sâu mấy trượng, xe chạy ngang qua chỗ này, bỗng nhiên “bùm” một tiếng lớn (bể bánh?); trong chớp mắt chiếc xe rơi xuống vực sâu, nhưng Tấn Truyền tay mắt nhanh nhẹn, hai tay túm chặt được một bụi cỏ trúc treo trên sườn núi không bị rớt theo xe xuống vực sâu. Đất ruộng ở dưới vực có bốn, năm người nông phu đang cày ruộng ở đó, mắt thấy xe rơi xuống, liền la to: “Xong rồi, xong rồi!”.
Đợi đến lúc lại dựng xe lên xem: Thật là kỳ lạ, chiếc xe này vẫn còn tốt y nguyên, không có hư chút nào hết, những người nông phu đó liền cứu Tấn Truyền đang hôn mê nằm treo trên sườn núi, sau khi tỉnh lại Tấn Truyền nhìn sườn núi chỗ mới treo trên đó, ngạc nhiên nói:
“Ô! Tôi mới vừa rồi rõ ràng nắm cứng bụi cỏ trúc treo ở sườn núi đó mà, mới không bị ngã rơi xuống đáy vực”.
Mấy người nông phu đó nói:
“Sườn núi này từ nào tới giờ láng lẩy, cỏ trúc ở đâu mà có? Chắc là mắt anh hoa nhìn lộn đấy thôi. Nhưng anh thật là may mắn, từ trước tới giờ bất kể là đi xe mô tô hay xe đạp, mà bị sự cố ở đây, đều không có ai sống sót hết! Trước đây mấy hôm lại có một cô gái cưỡi xe đến đây bị sự cố, c.h.ế.t ngay đây nè!”.
Tấn Truyền liền kiểm tra xe lại kỹ lưỡng, không có hư chút gì hết, mình mẩy cũng không bị chút thương tích nào, liền cưỡi xe bình an trở về nhà. Về đến nhà lập tức chạy lên trên lầu lễ bái Quán Thế Âm Bồ Tát rất là cung kính, lại kể cho mẹ nghe chuyện kỳ lạ của tai nạn xe vừa rồi và lời kể của những người nông phu ở đó, nếu không phải Quán Thế Âm Bồ Tát hóa hiện ra một bụi cỏ trúc lớn cho con nắm lấy, thì con và xe đã cùng rơi xuống vực sâu, sớm đã tan xương nát thịt rồi!
Hòa thượng Tuyên Hóa khai thị niệm Quan Âm Bồ tát khi khẩn cấp
Cả nhà nghe đến nỗi đổ mồ hôi lạnh ra cả nắm tay, nếu không phải Bồ Tát phù hộ cùng với những người nông phu tốt bụng, thì chiếc xe rơi xuống đáy vực như thế làm sao có thể kéo lên được?…
Sau khi Tấn Truyền thuật lại chuyện nguy hiểm, kinh sợ vừa trải qua xong, thì có hơi mệt, liền nằm xuống giường nghỉ, chợt thần thức bỗng phấp phới bay đến nơi vừa rơi xe, chỉ thấy một con quỷ nữ mặt mày hung ác, trên đầu kết một xâu tiền mã lớn, chạy tới chạy lui nơi đó, Tấn Truyền sợ quá bất giác chắp tay lại và xưng niệm “Nam mô cứu khổ cứu nạn Quán Thế Âm Bồ Tát ” (ở trong mộng mà thần thức có thể niệm Phật được, thì có thể tiêu tai giải nguy) Tấn Truyền ở trong mộng niệm chưa đến mười câu, thì Quán Thế Âm Bồ Tát hiển linh trên hư không, đến gần phía trước dán tờ giấy viết “Án ma ni bát di hồng” trên trán của Tấn Truyền, rồi dùng cây phất trần cầm trên tay phẩy con quỷ nữ biến mất tiêu.
Tấn Truyền vừa tỉnh lại, hóa ra là một giấc mộng, nhưng cảnh giới trong mộng anh nhớ rất rõ ràng. Chuyện này chứng minh: “Ai ăn nấy no, tội nghiệp của ai thì người đó phải tự tiêu trừ!”.
Nếu như Tấn Truyền không thể tự niệm được Thánh hiệu Phật, Bồ Tát, thì không thể tưởng được chuyện ra sao rồi! Đây cũng là chuyện cảm ứng của sư tỷ Khoan Kim dạy con niệm Phật, Bồ Tát mà chuyển hóa được nghiệp, thoát nạn trong gang tấc...
Trích sách "Những Chuyện Niệm Phật Mắt Thấy Tai Nghe" - Tác giả: Nữ cư sĩ Lâm Khán Trị.