22/02/2024

Bị liệt do gãy đốt sống lưng, một lòng niệm Phật bỗng đi đứng lại nhẹ nhàng

Bà lão Bàng Thế Trân ở cạnh nhà tôi, ở Tiềm Giang, Hồ Bắc (Trung Quốc), năm nay đã 83 tuổi. Vào chiều ngày 03 tháng 06 năm 2004, bà muốn đi ra tiệm cắt tóc. Đang đi nửa đường thì thắt lưng bỗng đau nhức, nên bà quay về nhà lên giường nằm nghỉ. Ai dè, nằm xuống một cái là không ngồi dậy được nữa. Người nhà đưa bà vào bệnh viện kiểm tra. Hóa ra đốt sống thắt lưng của bà bị gãy. Bác sĩ kết luận:

- Tuổi bà đã cao không thể dùng thuốc. Bà sẽ mãi mãi không thể đứng được nữa, những năm còn lại chỉ có thể sống trên giường.

Càng già, càng nhiều bệnh càng phải tinh tấn niệm Phật

Về đến nhà bà đau khổ vô cùng. Không còn cách nào khác bà kêu cháu gái gọi điện cho tôi. Tôi nghe điện thoại xong liền chạy đến khuyên bà:

- Bây giờ bà không nên ngừng niệm Phật, cầu Phật A Di Đà gia hộ giảm bớt đau khổ, đây là cách tốt nhất.

Nghe lời khuyên của tôi, bà nằm trên giường một mực niệm Phật.

Ngày 24 tháng 6, Pháp sư Tịnh Tông đến Tiềm Giang. Ngày 26 Pháp sư đến trước giường thăm bà, cầm tay bà và an ủi, đồng thời niệm Phật cho bà. Bà sinh tâm hoan hỉ, muôn phần xúc động, càng thành tâm niệm Phật hơn.

Ngày thứ hai tôi đi thăm bà, bà vui mừng nói với tôi:

- Hôm qua Sư phụ cầm tay tôi, niệm Phật cho tôi một lúc, buổi chiều thì tôi ngồi dậy được rồi. Tôi cảm ơn sư phụ quá! Cảm ơn Phật A Di Đà quá!

Vừa nói bà vừa ngồi dậy. Lúc bắt đầu bà ngồi được một phút, hai phút, năm phút. Thời gian từ từ tăng dần lên. Mấy hôm sau bà lại để chân xuống giường, hai chân đạp đất, thử vịn cái bàn nhích từng bước. Qua hai ngày sau, bà lại có thể buông tay mà đi. Những người xung quanh nói:

- Đây là một kỳ tích, người già 83 tuổi, đốt sống thắt lưng gãy. Bác sĩ nói bà vĩnh viễn không đứng lên được nữa, vậy mà bây giờ bà có thể hoàn toàn tự lo cho bản thân. Người niệm Phật quả là khác người thường.

Ngày 31 tháng 07 năm 2004, Tiềm Giang, Hồ Bắc, Hàng Phước Tuấn ghi - Trích sách "100 Truyện Niệm Phật Cảm Ứng".

Tin trước

Chúng ta từng đi khắp lục đạo

Tin tiếp

Phật dạy: “Tỳ-Kheo, hãy nhớ Pháp thí, chớ quen theo tài thí”